Nhờ dịch vụ theo dõi giám sát con cái đã giúp anh Cường phát hiện ra những bí mật nghiệt ngã đeo bám con gái mình.
Năm 2015 một nhóm 3 người 2 nam 1 nữ đến tìm dịch vụ thám tử Việt Nam để theo dõi đứa con gái mới 12 tuổi của mình. Gương mặt hốc hác của người cha đã vượt một quãng đường dài đến gặp các điều tra viên của trung tâm thám tử Việt Nam, tuy nhiên chỉ có thể ngồi một góc thở dài. Theo lời kể của người đàn ông đi cùng, anh là hàng xóm và muốn tìm ra nguyên nhân vì sao bé N, con anh Cường bị trầm cảm, nhiều lần muốn tìm đến cái chết mặc dù trước đó bé không đau ốm hay có biểu hiện gì bất thường.
Hành trình tìm kiếm lý do khiến cháu N bị trầm cảm
Bé Nguyễn Thiên N (sinh năm 2003), trú tại xã Đạ Sar, huyện Lạc Dương, tỉnh Lâm Đồng là con gái duy nhất của anh Nguyễn Chí Cường. Quê gốc của anh Cường ở Hưng Yên. Tuy nhiên anh và vợ đã ly hôn từ khi bé 5 tuổi. Vợ cũ anh Cường đi xuất khẩu lao động và bé N phải theo cha vào Lâm Đồng để định cư.
Anh Cường là thầu xây dựng, năm 2010 anh có vào Lâm Đồng làm ăn cùng mấy người bạn, sau đó gặp và quen chị Anh. Hai người kết hôn và đón N vào ở. Hiện anh chị vẫn chưa có con chung nên tình yêu thương anh chị dành hết cho bé N. Mặc dù 12 tuổi nhưng do chuyển hộ khẩu, N đi học muộn hơn các bạn cùng lứa. Trong lớp N lớn nhất, lại nói khác giọng nên hầu như bạn bè N không nhiều. Đó là toàn bộ thông tin mà anh Sơn là người hàng xóm, cũng là bạn bè thân thiết lâu năm của gia đình anh cường cung cấp.
Sau khi nhận được các thông tin mà anh Sơn cung cấp, nhìn gương mặt chị Anh và anh Cường khắc khoải lo lắng, các điều tra viên phối hợp và bắt đầu cuộc tìm kiếm. Các điều tra viên yêu cầu gia đình giữ bí mật và không được ai tiết lộ thân phận của các điều tra viên. Để tiện việc theo dõi các điều tra viên sẽ đóng vai đối tác làm ăn chung với anh Cường để tránh nghi ngờ.
Những giấc mơ kinh hoàng
Khi gặp N ở ngoài, các vết rạch trên tay một số vết rạch nhỏ trên mặt và vết thương ở cổ chưa lành hẳn trông thật đáng thương. Cô bé đặc biệt u buồn, và hầu như không tiếp xúc với người ngoài. Để đảm bảo an toàn cho cô bé, anh Cường đã di chuyển hết các vật cứng như bàn ghế, tủ ra ngoài. Chỉ để lại duy nhất một chiếc giường phủ chăn màu hồng đã bị rách nhiều chỗ. Chị Anh chia sẻ mỗi lần bé tức giận thường la hét và làm đau mình, chiếc chăn cũng là do bé đã xé nát bằng tay. Anh chị cũng đã nghĩ đến việc đưa bé đi điều trị tâm lý nhưng lần trước sơ sẩy nên bé dùng mảnh ly cứa cổ. Nên hiện tại anh chị để bé ở nhà chăm sóc, chị Anh cũng đã nghỉ việc hoàn toàn để lo cho bé.
Người tiếp xúc hàng ngày với N chỉ có chị Anh, thậm chí anh Cường khi bước vào phòng cũng khiến bé giận dữ và giật tóc nên chúng tôi không thể tiếp cận bé. Chị Anh đã nhiều lần hỗ trợ chúng tôi bằng những câu hỏi nghiệp vụ tuy nhiên đều không khai thác được. Tâm thần bé có vẻ hoảng loạn, lúc nhớ lúc quên. Mặc dù 3 ngày ở tại nhà anh Cường các điều tra viên không thể tiếp xúc trực tiếp với bé. Mỗi đêm N đều bị ám ảnh chuyện gì đó đang ngủ nhưng giật mình gào thét. Tuy nhiên trong 3 đêm liền N đều nhắc đến cùng 1 chi tiết “cháu không thích thả diều, xin tha cho cháu!”
Trao đổi thêm với vợ chồng anh Cường thì tình trạng này xảy ra cách đây 1 năm, tuy nhiên do bận việc nên anh chị chỉ nghĩ trẻ con hay có những cơn ác mộng. Một số người hàng xóm dò đoán cháu đang độ tuổi nghịch phá nên có khi động chạm đến thần linh nên bị “trách phạt”. Nhất là nơi anh chị sống cũng gần rừng núi, nên suy luận này cũng có lý. Thấy vậy anh chị có mời một số thầy phong thủy về làm phép trấn phòng cho bé nhưng không ăn thua.
3 tháng nay N ngày càng nặng, bác sĩ bảo cháu bị trầm cảm rất nặng cần sự quan tâm của gia đình. Anh Cường vừa kể vừa bật khóc bởi N là đứa trẻ ngoan, sau giờ học đều phụ giúp bố mẹ làm việc nhà. Chị Anh không phải mẹ ruột nhưng yêu thương N hết mực và ngược lại N cũng hiếu kính gọi chị là mẹ. Những tưởng cuộc sống êm đềm nhưng lại xảy ra chuyện đau lòng này. Bạn bè N từ lúc biết cháu mắc bệnh nên không phụ huynh nào dám cho con lại gần, để tránh tổn thương anh Cường đành làm đơn cho cháu nghỉ học tạm thời để tránh ảnh hưởng đến bạn bè và thầy cô.
Nghi ngờ của các điều tra viên và con đường tìm kiếm sự thật
Khi các điều tra viên hỏi đến chi tiết “con diều” chị anh giật mình và đi lấy một vật gì đó trong kho chứa đồ lao động. Chị ra hiệu cho chúng tôi im lặng. Đó là con diều màu xanh nõn chuối hình chim phượng bị rách te tua và có những vệt máu. Chị Anh kể thêm một lần chị đi làm về thấy đằng trước nhà có con diều rơi ngay cổng, chị tưởng của ai đánh rơi treo ở đó nhưng không ai nhận. Đến khi N đi học về thấy con diều thì hoảng hốt, chiều đó gọi mãi cháu không ra ăn cơm mà cứ nhốt trong phòng.
Chị Anh có vào phòng nhưng bé chỉ bảo mệt và muốn ngủ. Sợ con đói nửa đêm chị định ra pha sữa cho N uống thì nhìn thấy bé đang cố gắng dùng tay để xé rách con diều. Mặc dù tay xước chảy máu nhưng bé không khóc và thất thần. Thấy vậy chị đã la toán lên, gọi anh Cường dậy. Nhưng nghĩ tâm lý trẻ chuẩn bị bước vào tuổi dậy thì không ổn định, cùng với công việc ban ngày quá mệt nên anh Cường mắng N còn chị Anh thì băng bó vết thương và giấu con diều vào trong kho chứa đồ rồi quên cho đến nay.
Nhờ những chi tiết này, các điều tra viên đã có thêm manh mối mới. Các điều tra viên còn muốn biết ngoại trừ anh chị thì bé tiếp xúc với ai nhiều nhất thì anh Cường và chị Anh trả lời không có ai. Ngôi nhà 3 người, các điều tra viên là những người đầu tiên họ mời ở lại qua đêm. Người làm của anh Cường hầu như đàn ông, nhưng nhận thức được con gái đang tuổi mới lớn nên đã thuê riêng một căn nhà cách nhà anh chị 2km. Chỉ khi nào cần thiết mới đến nhà, tuy nhiên đều có mặt của anh chị.
Hàng xóm thì hầu như là người thân quen với anh chị, không có ai đáng ngờ. Đặc biệt có gia đình anh Sơn là bạn lâu năm, thương N như con đẻ vì cùng là đồng hương và có mối quan hệ họ hàng thâm tình lâu năm. Để khoanh vùng và không bỏ sót các đối tượng khả nghi, nhất là vai vế mà N có thể xưng chú, các điều tra viên nghi ngờ có thể người gây tổn thương cho N đang làm việc cho anh Cường. Ngày hôm sau, thám tử đóng vai đối tác làm ăn, có công trình dưới Đà Lạt nên muốn quan sát công trình hiện tại anh Cường đang thi công.
Để bắt nhịp, anh Cường cũng đã thông báo với đội ngũ công nhân và yêu cầu đến sớm hơn dự kiến, đồng thời nhắc nhở các anh làm việc tập trung để gây ấn tượng với đối tác. Điều này có thể đánh lạc hướng đồng thời giúp các điều tra viên dễ bề hoạt động tránh sự nghi ngờ.
Trong số 25 người đang làm việc tại công trình các điều tra viên đã phát hiện ra đối tượng Hồ Văn Q (sinh năm 1985) có một hình xăm cánh diều trên bắp tay trái. Người này đã mặc áo dài tay che kín, tuy nhiên Q là thợ phụ, thường xuyên bê vác mệt nên vô tình để lộ hình xăm khi hắn kéo tay áo để đỡ bẩn. Tuy nhiên khi lộ hình xăm, Q vội vàng kéo áo xuống và nhìn quanh để dò xét. Hành động này lặp lại khá nhiều lần trong một buổi sáng.
Các điều tra viên khi trao đổi nhận định này thì anh Cường khá nóng vội đòi đánh Q, tuy nhiên chị Anh và các thám tử yêu cầu anh giữ bình tĩnh vì đây chỉ là nhận định ban đầu và để tránh sự nghi ngờ, anh cần hợp tác để đóng vở kịch này. Nếu Q là kẻ đã gây ra tội lỗi thì sẽ giao cho công an xử lý.
Các điều tra viên và anh Cường đã dựng một vở kịch là muốn tổ chức một buổi tiệc để chúc mừng hợp đồng mới và do các điều tra viên chiêu đãi cho anh em thợ. Tuy nhiên như thường lệ bữa tiệc này sẽ tổ chức tại nhà anh em công nhân. Buổi tiệc bắt đầu từ 5h chiều và đến tầm 8h tối mọi người uống khá nhiều và ngà ngà say. Chị Anh đưa chồng về, các điều tra viên đóng vai đối tác cũng xin phép cáo lui và di chuyển về Đà Lạt bởi đường xa. Đến 10h đêm cùng ngày, không ngoài dự đoán, Q bắt đầu hành động. Hắn chờ các công nhân ngủ say và lẻn ra ngoài. Các điều tra viên bắt đầu dõi theo. Thay vì đi con đường chính đến nhà anh Cường, hắn men theo con đường mòn và đến cửa sổ phía sau lưng phòng N. Rất nhanh chóng hắn nhét một thứ vào cửa số chỗ giường N nằm và chỉ 5 phút sau cô bé đã đứng trước mặt hắn.
N bình thường rất sợ hãi tuy nhiên khi đến gặp Q lại bình thản lạ thường, các hành động kéo cửa của N rất nhẹ nhàng mà không có một tiếng động. Q kéo N vào góc tường đằng sau vườn, dùng khăn bịt miệng và bắt đầu giở trò đồi bại. Tuy nhiên các điều tra viên đã ra tay kịp thời tóm gọn Q, chị Anh và anh Cường hô hoán lên và giữ N lại. Q được giao cho cơ quan công an tỉnh Lâm Đồng để xử lý.
=>>>> Xem thêm: Dịch vụ thám tử
Cô bé đáng thương N và 4 năm làm “nô lệ tình dục” cho kẻ đồi bại đạo đức
Được biết Q và anh Sơn hàng xóm có quan hệ họ hàng xa và ở cùng quê. Q từ nhỏ đã lêu lổng học hành không đàng hoàng, đã có thời gian trộm cắp và bị quản giáo tại địa phương. Tuy nhiên đối tượng này đã cải tạo tốt, đến đầu năm thì vào làm chung chỗ với Cường.
Trước đây, vào năm 2011, lúc đó N đã được 8 tuổi. Một lần đi học về N gặp Q đang đứng hút thuốc tại khu vực trước trường. Hắn đã đi theo N một đoạn từ trường về đến nhà nhưng không nói gì. N quá nhỏ nên không nghi ngờ nhiều chỉ kể với bà là có chú theo con, nhưng bà lại nghe rồi bảo N nói vớ vẩn mà không mảy may nghi ngờ. Thời điểm này anh Cường đang đi làm ăn xa nên N ở nhà với bà nội là chủ yếu. Kể từ khi ly hôn, N cũng không hay gặp mẹ, chỉ nghe tin mẹ có chồng và có em bé ở Đài Loan nên không về.
Một hôm Q rủ N qua nhà để gọi nói chuyện với mẹ, xin tiền mẹ mua xe đạp mới. Q bảo có thể gọi sang tận Đài Loan để gặp mẹ, N tin lời ngay và không mảy may nghi ngờ. Tuy nhiên, Q lại dắt N đến nghĩa trang, nơi ít người qua lại để thực hiện âm mưu của mình. Ngày hôm đó, Q đã cho N xem đoạn phim “thân mật” giữa mẹ N và một người đàn ông trong xóm do Q quay lén và dọa nếu không nghe theo lời hắn thì sẽ đưa đoạn phim này cho cả làng xem, người lớn sẽ giết N, ba N và bà nội. Mẹ N bỏ đi vì sợ người ta giết. N non nớt tin thật và từ hôm đó N trở thành công cụ để Q thỏa mãn.
Mỗi lần Q muốn giở trò sẽ đưa cho N một tờ giấy có hình cánh diều. Và N hiểu ý đi theo hắn, khi thì tận nghĩa trang, khi thì ngôi nhà hoang. Q hành động kín đáo, còn N thì ngày càng trở nên lầm lì và bướng bỉnh. Đến khi bà N không chịu nổi thì gọi anh Cường về đưa cháu đi vào Lâm Đồng. Khi rời xa vùng quê, tâm tính N trở nên ổn định hơn tuy nhiên Q lại không từ bỏ mà lên kế hoạch theo vào Lâm Đồng để hại N.
Một lần anh Cường và Sơn về quê, hắn đã xin theo vào làm cùng. Nể tình người quen lại ở cùng làng nên anh Cường đã đồng ý. Tuy nhiên anh không hề biết đây chính là kẻ đã hại đời con gái mình. Một bí mật kinh khủng đó là số lượng cánh diều mà Q đã đưa cho N đều được bé giấu trong ruột gấu bông và nhét dưới gầm giường. Tất cả những chuyện Q làm N cẩn thận ghi chép và giấu cùng con gấu bông che lại nên không ai phát hiện ra. Trong nhật ký của mình N kể cháu đã kêu cứu nhiều lần nhưng không ai nghe, dù mở lời kể nhưng toàn bị gạt đi và cho rằng chuyện vớ vẩn.
Hồ sơ vụ án khép lại, kẻ gây án cũng đã giao cho công an và chờ phán quyết của pháp luật. Tuy nhiên những tổn thương mà N trải qua khó lòng nguôi ngoai. Đây cũng là bài học mà các bậc phụ huynh cần lưu ý để có thể quan tâm đến con mình. Cuộc điều tra dù đã kết thúc tuy nhiên vì quá thương bé N nên đội điều tra từ chối mọi chi phí. Hiện tại được biết, chị Anh và anh Cường đã chuyển đi nơi khác sinh sống, N vẫn đang trị liệu và kết quả đang phục hồi rất tốt. N cũng đã chịu mở lòng tâm sự và đi học lại bình thường.
Vụ án bé N bị trầm cảm bởi xâm hại tình dục chỉ là một trong những câu chuyện mà chúng tôi kể lại. Có rất nhiều trường hợp thương tâm hơn nữa tuy nhiên chúng tôi không tiện nhắc đến ở đây. Nếu các bạn nhận thấy con cái mình đang có những dấu hiệu trầm cảm, luôn lo lắng hoặc không an toàn hãy đến với trung tâm thám tử Việt Nam để được hỗ trợ nhanh chóng nhất.
Câu chuyện trên được kể lại dựa trên một sự việc có thật và các nhân vật được đổi tên để bảo mật thông tin khách hàng.